- 浪放
làng fàng
谓任其活动。
- 浪梗
làng gěng
漂流的桃梗。喻漂泊无定者。
- 浪孟
làng mèng
失意貌。
- 浪荡乾坤
làng dàng qián kūn
浪荡
- 浪子
làng zǐ
不受习俗惯例和道德规范约束的放荡不羁的人,尤指不务正业过着放荡生活的人
- 浪婆
làng pó
波浪之神。
- 浪包娄
làng bāo lóu
詈词。 意谓淫荡的贱货。
- 浪传
làng chuán
1.空传;妄传。 2.随便传布;任意流传。 3.无节制地传送。
- 浪愁
làng chóu
空愁;无谓地忧愁。
- 浪度
làng dù
虚度。
- 浪弟子
làng dì zǐ
詈词。称行为放荡、不知检束的青年人。《水浒传》第一○二回:“那妇人駡道:‘浪弟子,鸟歪货,你闲常时,只喜欢使腿牵拳,今日弄出来了。’”